Ngày xửa ngày xưa đã lâu lắm rồi, thực ra thì cũng không lâu lắm, thôi
thì cứ tạm cho là lâu đi! Có một anh chàng có nghề gia truyền là bán
nón(mũ). Một hôm, trên đường đi bán nón anh ta đi ngang qua một khu
rừng, lúc này đã là giữa trưa anh ta cảm thấy mệt mỏi bèn tìm một gốc
cây râm mát để nghỉ. Mệt quá anh ta ngủ thiếp đi, một lát sau giật mình
tỉnh dậy anh ta không thấy chồng nón đâu cả, chỉ còn cái nón anh ta đang
đội trên đầu. Tìm một vòng thì phát hiện có một lũ khỉ ở đang đùa giỡn ở
trên cây, con nào cũng cầm một cái nón. Anh ta không biết làm thế nào
để lấy lại những chiếc nón. Anh gãi đầu gãi tai suy nghĩ, lũ khỉ ở trên
cây cũng gãi đầu gãi tai theo. Thấy lạ anh ta thử gãi mông cũng thấy lũ
khỉ gãi mông theo, anh ta giơ cái mũ ở trên đầu lên, lũ khỉ cũng bắt
chước giơ theo. Ngay lập tức anh ta ném cái mũ xuống đất một cái “Bụp”
đồng loạt lũ khỉ cùng ném xuống đất. Anh ta hí hửng gom chồng nón lại và
tiếp tục gánh đi bán.
Đời anh ta bán nón, rồi đến đời con anh ta bán
nón và đời cháu anh ta cũng bán nón. Anh ta luôn căn dặn cho con cháu
nghe câu chuyện mà anh ta đã từng gặp. Một hôm người cháu của anh ta
cũng đi bán nón và lại đi qua khu rừng đó, cậu bé cũng dừng chân nghỉ
tại một gốc cây. Và khi tỉnh dậy chồng nón cũng bỉ lũ khỉ lấy mất. Cậu
bé đã được ông nội kể và căn dặn, khi bị khỉ lấy nón thì chỉ cần vứt nón
xuống đất là xong. Cậu bé hí hửng vứt cái nón đội trên đầu xuông đất
một cái “Bụp”. Cậu bé đứng chờ 1 phút, 2 phút trôi qua rồi 10 phút trôi
qua cũng không thấy cái nón nào rơi xuống đất, lũ khỉ vẫn đang đội những
chiếc nón của cậu bé. Lúc này bỗng có một bàn tay rất to và xồ xề vỗ
vào vai cậu bé. Cậu bé quay lại thì thấy đó là một con khỉ rất to. Con
khỉ vỗ vào mặt cậu bé “Chát! chát!”. Con khỉ hét lớn: “Bộ mày tưởng mình
mày có ông nội hả!?”