Tôi muốn kéo sợi tơ vàng của nắng
Để dệt cho em chiếc áo tình yêu
Tôi giơ tay níu những đám mây chiều
Để đan cho em chiếc khăn quàng cổ
Tôi thuần phục con ngựa trời là gió
Để đưa em đi dạo phố mỗi ngày
Để được nhìn trong ánh mắt ngất ngây
Niềm hạnh phúc có tình tôi ở đó
Tôi giấu vạn cánh hồng trong trái tim nho nhỏ
Để kết hoa trải thảm dưới chân nàng
Em lạnh lùng - thanh thản bước sang ngang
Không lưu luyến - cũng chẳng hề tiếc nuối
Vì yêu đơn phương nên mình tôi trông đợi
Pháo vu quy xé nát cả tâm hồn
Tại tôi nghèo không thể kết đẹp hơn
Chiếc nhẫn cỏ vẫn chỉ là nhẫn cỏ
Bao điều ước đã bay cùng làn gió
Tôi cô đơn gậm nhấm trái tim buồn..